Đáy đĩa mùa đi nhịp hải hà (thơ Xuân Xanh)
Điệu đà chiều rất chơi vơi
Gương hồ tình tự từng đôi chuồn chuồn
Thu qua, man mác không buồn
Heo may còn gợi chút hương xuân tàn
Ru hồn từ những trăm năm
Cái qua thì tiếc cái còn thì xa
Trong “Mùa đi nhịp hải hà”*
Người là
trầm tích ta là rong rêu
Phù du mộng mị cũng nhiều
Trắng xương chan máu những điều thị phi
Mùa theo mùa rủ mùa đi
Ngàn mưa vạn gió còn gì vấn vương
Tình đời là khói là sương
Hơi đâu mà nhớ mà thương hỡi người
“Ai làm cho khói lên trời..??”..!!(ca
dao)
Y – C