Thứ Sáu, 31 tháng 12, 2021

Giao thừa Tây lịch

 

Heo may thổi quá nhẹ, đất trời lâng lâng như không có gió, cuộc thôi miên huyền bí đưa hồn người vào thế giới vô thức không cần tiếng hát ru. Cảm giác như bị cứa vào da thịt mà không biết nó đến từ đâu, rét về đúng với nghĩa của nó và bao trùm lên tất cả. Thế gian như bị áp đặt dưới sự cai trị khắc nghiệt đến run người, lạnh lẽo kéo đến bao la khiến ta muốn thoát ra mà tự cảm thấy không đủ sức . Một năm mới nữa lại đến trong tiết đông chí, gán nốt chút tình cuối của mùa đông đến với muôn loài. Vẻ diễm lệ của nữ hoàng băng giá quá mỹ miều khiến người ta e ngại nhưng không muốn và cũng không thể rời xa. Một chút ánh sáng mơ hồ, một chút sương mù ảo diệu, đất trời nhè nhẹ bước sang năm mới. Giao thừa ! Cái mốc phân giới hai năm đã điểm, giữa cái nhiễu nhương của thời cuộc, cái kinh hoàng của dịch bệnh thời gian sẽ trôi đi... rồi cái gì đến sẽ đến, cái gì tan sẽ tan, người ta cứ muốn lưu lại cho mình những gì gọi là tốt đẹp và rũ bỏ đi những tai ương quỷ quái. Rồi đâu lại vào đấy thôi

 Năm 2022 đã sang . Chúc mọi người hạnh phúc an khang .

 

                                               Y - C   

Thứ Sáu, 26 tháng 11, 2021

Tôi tự vẽ mình




Cái ngày Mẹ “Khởi công” tôi

          Ngang đường việt bắc, lưng đồi chiến khu

Gió đèo về góp lời ru

Núm nhau gởi sóng lơ thơ sông cầu

Đặt tên là cuộc đánh nhau

Đắp nền bắn súng, móng đào chiến binh

Và tôi đã được hình thành

Dép râu, mũ cối, áo xanh khoác ngoài

Vai đeo một khẩu súng dài

Ba lô con cóc tháng ngày trên lưng

Bụi đường muôn nẻo bám chân

Bước đi cun cút đến mòn đá xanh

Ít được nghe chuyện tâm tình

Chỉ quen nghe lệnh từ trên giót về

Bạn bè trăm đứa trăm quê

Giống nhau lúc chết không hề thở than

Một đời chiến trận gian nan

Oánh qua bạn “Mỹ” lại sang bạn “Vàng”

Rồi binh đao mãi cũng tàn

Về quê lấy vợ làm ăn qua ngày

Giỏi bắn súng, đếch biết cày

Trồng lúa lúa héo trồng khoai khoai hà

Vốn người buôn bán thì gia

Vốn tôi buôn bán như là bốc hơi

Thì thôi cũng mặc số trời

Đi tìm bạn cũ cho vui tuổi già

Mười thằng chết bảy còn ba

Lơ thơ vài lão vừa già vừa ngang

Y - C 

 


 

Thứ Hai, 11 tháng 1, 2021

Giá lạnh

 

Khi lạnh giá giáng xuống

Nước thu mình long lanh

Tà áo sương rất mỏng

Choàng lên vai kinh thành

 

Mông lung và mờ ảo

Bóng dáng nhòa âm u

Xin hỏi người cõi thế

Sương mù hay ta mù !?...

 

Mặt trời không còn nóng

Tỏa nắng rất mơ hồ

Heo may về gào rú

Cho người người co ro

 

Trời lạnh hay ta lạnh ?

Mà bước chân cứ run

Muốn lên trời mà hỏi

Bao giờ thì sang xuân ??

             Y - C

Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2020

Tiễn thu

             Đáy đĩa mùa đi nhịp hải hà (thơ Xuân Xanh)


                                       Điệu đà chiều rất chơi vơi

Gương hồ tình tự từng đôi chuồn chuồn

Thu qua, man mác không buồn

Heo may còn gợi chút hương xuân tàn

Ru hồn từ những trăm năm

Cái qua thì tiếc cái còn thì xa

Trong “Mùa đi nhịp hải hà”*

Người là trầm tích ta là rong rêu

 Phù du mộng mị cũng nhiều

Trắng xương chan máu những điều thị phi

Mùa theo mùa rủ mùa đi

Ngàn mưa vạn gió còn gì vấn vương

Tình đời là khói là sương

Hơi đâu mà nhớ mà thương hỡi người

“Ai làm cho khói lên trời..??”..!!(ca dao)

                                                                Y – C 

Thứ Ba, 25 tháng 8, 2020

Thôi thì thu cứ sang đi

 

 

Ừ thì trời đã sang thu

Cái vàng son ấy bây giờ còn đâu

Ừ thì đằng ấy mưa ngâu

Hồn ta cũng đã đẫm màu chiều rơi

Long đong qua những lở bồi

Thương ta, thương bạn, thương đời, nhiều hơn

Cũng đành buồn với hoàng hôn

Mối mơ gửi lại đầu non xa vời

Nói xa thì quá chơi vơi

Nhìn gần chỉ thấy đất trời chênh vênh

Mới hay muôn ý vạn tình

Cũng là có sách trời xanh ghi rồi

Loanh quanh một kiếp làm người

Sống là gửi tạm thác thôi thì về.

 

Y - c 

Thứ Sáu, 1 tháng 5, 2020

mơ trưa


Gió lành đưa giấc mơ xa
Nắng lên tan rét xuân đà vãn xuân
Cây già lả lướt chồi non
Ru hồn về những đoạn đường xa xưa
Ngày xưa trăng chửa vào thơ
 Tầm chưa đóng né, mạ chưa lên đồng
Có người hồi ấy chưa chồng
Để bên đoài ngóng bên đông bồi hồi
Phận đời bèo giạt mây trôi
Một thân chinh chiến một đời chông gai
Phận trai vương trí làm trai
Tuột dây tát nước gầu giai với người...
Đầu xanh đi bốn phương trời
Hành trang có bóng một người chân quê
Tóc pha sương giục chân về
Con chim khách đón ngọn tre đầu làng
Người xưa thì đã sang ngang
Dáng xưa lưu luyến thôn làng ấm êm
Chông chênh tìm ván đóng thuyền
Con đò nho nhỏ đưa duyên muộn màng
Cắm sào rào bến yêu thương
Tròn vuông san xẻ gió sương với đời...
...Ô kìa có áng mây trôi
Hình như có bóng dáng người ngày xưa
“Này ơi ! đấy nắng hay mưa
Hàng xoan đầu ngõ chắc vừa trổ bông
Lúa xuân có chín vàng đồng
Hàng tre còn vướng vành trăng la đà”
Giật mình tan giấc mơ hoa
Trách thầm rõ thật càng già càng hâm !!!
Y – C