Cái ngày vào
chốn trần gian
Trời cho tôi
một bó xuân làm quà
Bảo rằng
trong cõi người ta
Nghĩ rằng
Trời ở trên cao
Nói sao thì
cũng là sao ngời ngời
Cõi trần mê
mải rong chơi
Tôi vô tâm
quá, đưa người cầm xuân
Thế là họ phá tan hoang
Tôi còn mỗi
một nhành xuân rã rời
Hỏi hoa,hoa bảo
tàn rồi
Hỏi ong, hỏi
bướm chúng cười bay đi
Buồn tênh
thất thểu tôi về
Hỏi em, em
cũng lại chê tôi già…
Y - C
Lạ thật! Hiền Mai qua thăm, đôc bài thơ của anh YC buồn cười quá, có còm têu tếu cho vui mà đâu mất tiêu rồi không biết nữa?
Trả lờiXóaCám ơn HM ghé thăm . Em cứ còm một cái là anh vui rùi .Chúc em luôn vui khỏe nha
XóaHì hì... kể truyện đi anh!
Trả lờiXóaCho khuây khỏa những thâu canh muộn phiền.
Chuyện ma đọc mãi sinh ghiền,
Chuyện lòng trắc ẩn nỗi riêng, chung buồn
Chuyện đời bão tố mưa tuôn
Thương người cám cảnh ngọn nguồn khó phân...
Anh Yên Chi viết tiếp truyện cho em qua đọc với! Chúc anh vui khỏe.