Tôi thân với bố nó từ thủa còn là học trò ,hồi ấy
bố nó nổi tiếng là đứa học trò chăm ngoan khác thường ,mỗi lần tới rủ bố nó đi
chơi là tôi lại gặp phải ánh mắt lạnh băng của ông nội nó tức là thân sinh của thằng
bạn tôi ấy,may mà sức học của tôi cũng không đến nỗi nào nên không bị ông mắng cho
như cuốc mặt ra giống như mấy đứa khác,
Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2014
Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014
giới thiệu tiếp truyện ngắn Sơn Nam
Con rắn
Con rắn ấy vừa nhỏ vừa dài, giống như chiếc đữa ăn cơom. Nó bờ tới, bò lui trên nệm rồi kéo dài thân hình ra, vặn ngược, vặn xuôi. Cặp mắt rắn đỏ ngầu như tóc lửa, lưỡi le dài thòng. Chập sau, bụng rắn tươm ra hai giọt máu long lanh như hai giọt nước mắt... Bụng rắn lại xé ra, hàng chục con rắn nhỏ nhô đầu phá bụng mẹ rồi nhảy lên chiếc mền của bà cai tổng Bá.
Chủ Nhật, 18 tháng 5, 2014
giới thiệu truyên của Duyên Anh
Chiếc máng cỏ của cu tý
(Trích đêm thánh vô cùng của tủ sách bạn ngọc)
Cu Tý học trường Lasan
Taberd từ lớp hai. Và ngay từ lớp hai, cu Tý đã được các sư huynh dạy giáo lý.
Tâm hồn tuổi thơ là tâm hồn thánh. Tâm hồn ấy học những lời thánh thiện thì nhớ
mãi và chỉ muốn làm những điều Chúa khuyên răn.
Thứ Hai, 5 tháng 5, 2014
Truyện ngắn của sơn nam
Cái tổ ong
Vừa bước lên sân, việc đầu tiên của cậu Minh là phóng mắt vào nhà rồi liếc nhanh phía sau sàn nước để tìm hình bóng cô Kim Em. Hổm rày, cậu mang bịnh tương tư. Nhưng khi đến đây cậu gặp sự thất vọng.
Thứ Sáu, 2 tháng 5, 2014
giới thiệu tiếp truyện ngắn của sơn nam
Bốn cái ngu
Mấy người hàng xóm la hoảng lên:
- Tư Hưng đâu rồi! Nuôi heo bầy mà bỏ nó chạy cùng đường cùng sá. Sao không nhốt lại? ... Thiệt hết nói. Tanh rình tanh ói, chỗ nào cũng một đống, ai hơi đâu mà hốt. Nó còn ủi nền nhà, phá mấy liếp cải. Nói ra thì mích lòng, để trong bụng thì ấm ức.
Tư Hưng từ đầu xóm chạy lơn tơn về, lên tiếng thanh minh:
- Tư Hưng đâu rồi! Nuôi heo bầy mà bỏ nó chạy cùng đường cùng sá. Sao không nhốt lại? ... Thiệt hết nói. Tanh rình tanh ói, chỗ nào cũng một đống, ai hơi đâu mà hốt. Nó còn ủi nền nhà, phá mấy liếp cải. Nói ra thì mích lòng, để trong bụng thì ấm ức.
Tư Hưng từ đầu xóm chạy lơn tơn về, lên tiếng thanh minh:
Giới thiệu tiếp truyện ngắn của Sơn Nam
Con rắn ri voi
Một buổi trưa, vào năm 1937, chú biện Tống đang đánh tứ sắc cầu vui với vài người bạn, chợt nghe tiếng canô chạy ầm ầm, ngày càng gần. Chú biện giựt mình, buông tay bài, nheo mắt:
- À! Ông cò Lơ Hia lùng bắt chuyện gì đó...
Một người đưa ý kiến:
- Chẳng lẽ ông cò bắt bọn mình. Chú biện quen thân với ổng mà?
- À! Ông cò Lơ Hia lùng bắt chuyện gì đó...
Một người đưa ý kiến:
- Chẳng lẽ ông cò bắt bọn mình. Chú biện quen thân với ổng mà?
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)