Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2020

Tiễn thu

             Đáy đĩa mùa đi nhịp hải hà (thơ Xuân Xanh)


                                       Điệu đà chiều rất chơi vơi

Gương hồ tình tự từng đôi chuồn chuồn

Thu qua, man mác không buồn

Heo may còn gợi chút hương xuân tàn

Ru hồn từ những trăm năm

Cái qua thì tiếc cái còn thì xa

Trong “Mùa đi nhịp hải hà”*

Người là trầm tích ta là rong rêu

 Phù du mộng mị cũng nhiều

Trắng xương chan máu những điều thị phi

Mùa theo mùa rủ mùa đi

Ngàn mưa vạn gió còn gì vấn vương

Tình đời là khói là sương

Hơi đâu mà nhớ mà thương hỡi người

“Ai làm cho khói lên trời..??”..!!(ca dao)

                                                                Y – C 

Thứ Ba, 25 tháng 8, 2020

Thôi thì thu cứ sang đi

 

 

Ừ thì trời đã sang thu

Cái vàng son ấy bây giờ còn đâu

Ừ thì đằng ấy mưa ngâu

Hồn ta cũng đã đẫm màu chiều rơi

Long đong qua những lở bồi

Thương ta, thương bạn, thương đời, nhiều hơn

Cũng đành buồn với hoàng hôn

Mối mơ gửi lại đầu non xa vời

Nói xa thì quá chơi vơi

Nhìn gần chỉ thấy đất trời chênh vênh

Mới hay muôn ý vạn tình

Cũng là có sách trời xanh ghi rồi

Loanh quanh một kiếp làm người

Sống là gửi tạm thác thôi thì về.

 

Y - c 

Thứ Sáu, 1 tháng 5, 2020

mơ trưa


Gió lành đưa giấc mơ xa
Nắng lên tan rét xuân đà vãn xuân
Cây già lả lướt chồi non
Ru hồn về những đoạn đường xa xưa
Ngày xưa trăng chửa vào thơ
 Tầm chưa đóng né, mạ chưa lên đồng
Có người hồi ấy chưa chồng
Để bên đoài ngóng bên đông bồi hồi
Phận đời bèo giạt mây trôi
Một thân chinh chiến một đời chông gai
Phận trai vương trí làm trai
Tuột dây tát nước gầu giai với người...
Đầu xanh đi bốn phương trời
Hành trang có bóng một người chân quê
Tóc pha sương giục chân về
Con chim khách đón ngọn tre đầu làng
Người xưa thì đã sang ngang
Dáng xưa lưu luyến thôn làng ấm êm
Chông chênh tìm ván đóng thuyền
Con đò nho nhỏ đưa duyên muộn màng
Cắm sào rào bến yêu thương
Tròn vuông san xẻ gió sương với đời...
...Ô kìa có áng mây trôi
Hình như có bóng dáng người ngày xưa
“Này ơi ! đấy nắng hay mưa
Hàng xoan đầu ngõ chắc vừa trổ bông
Lúa xuân có chín vàng đồng
Hàng tre còn vướng vành trăng la đà”
Giật mình tan giấc mơ hoa
Trách thầm rõ thật càng già càng hâm !!!
Y – C

Thứ Năm, 9 tháng 4, 2020

nỗi niềm thời côvits





Một chiều se lạnh nắng mơ mơ
Gió co mình lại ý đợi chờ
Ngập ngừng hoa nở, quên hương sắc
Đường không chân bước cũng ngẩn ngơ

Con chim gọi bạn rất xa xôi
Bạn tôi cũng bóng xế chiều rồi
Hò hẹn cũng đành, thôi lỡ hẹn
Trăm ngàn thương quý gởi chiều rơi

Ta cứ dần xa với giống loài
Ngại ngùng khi thấy nụ cười tươi
Lòng không muốn nắm bàn tay ấm
Sợ những lao xao chốn đông người

Dửng dưng phụ cả nghĩa tình xưa !
Xin cứ cách xa đến hững hờ
Thôi nhé từ nay đừng thủ thỉ
Ta về ta tự “cách ly” ta.

          Y - C