Sinh ra ngay chân núi ba vì ,từ khi hiểu được tiếng
người đã nghe người ta nói với nhau là núi cao và to lắm ,nhưng em bị tật khiếm
thị từ nhỏ nên đời chưa một lần được chiêm ngưỡng ,dẫn lối đưa đường là cây gậy
nhỏ ,nó ngắn hơn chiều cao của núi rất rất nhiều nhiều lần
, cảm nhận ngoài kia là các cung bậc thanh âm ,cùng những rung động tinh tế cảm qua da thịt, em thưởng thức vẻ đẹp qua tiếp súc sờ mó và những gì nghe thấy .Con chim đẹp là tiếng hót líu lo có đôi cánh quạt gió vi vút ,bông hoa đẹp là hội tụ những cánh thật mềm mại luôn tỏa hương ngan ngát. Không có khái niệm về ánh sáng nên em cũng không biết thế nào là bóng tối ,chưa hình dung nổi cái người ta bảo em bị khiếm ấy nó là chi, chỉ biết đó là điều mình thua thiệt và khác so với người đời nhiều lắm ,hàng đêm giấc mơ đẹp của em ,là sáo trộn bởi những âm thanh, khi chát chúa, lúc êm dịu văng vẳng bên tai, có khi thêm vài thứ hương vị thoảng qua, hy hữu là chút rung rung nơi tay ,vài cảm giác mơn man nơi da thịt ,đơn sơ nghèo nàn là vậy nhưng cũng đủ làm nên xao động nơi tim .Xung quanh là hư vô ,mặt trời là một vùng không gian tỏa nóng .
, cảm nhận ngoài kia là các cung bậc thanh âm ,cùng những rung động tinh tế cảm qua da thịt, em thưởng thức vẻ đẹp qua tiếp súc sờ mó và những gì nghe thấy .Con chim đẹp là tiếng hót líu lo có đôi cánh quạt gió vi vút ,bông hoa đẹp là hội tụ những cánh thật mềm mại luôn tỏa hương ngan ngát. Không có khái niệm về ánh sáng nên em cũng không biết thế nào là bóng tối ,chưa hình dung nổi cái người ta bảo em bị khiếm ấy nó là chi, chỉ biết đó là điều mình thua thiệt và khác so với người đời nhiều lắm ,hàng đêm giấc mơ đẹp của em ,là sáo trộn bởi những âm thanh, khi chát chúa, lúc êm dịu văng vẳng bên tai, có khi thêm vài thứ hương vị thoảng qua, hy hữu là chút rung rung nơi tay ,vài cảm giác mơn man nơi da thịt ,đơn sơ nghèo nàn là vậy nhưng cũng đủ làm nên xao động nơi tim .Xung quanh là hư vô ,mặt trời là một vùng không gian tỏa nóng .
Là kết quả một tình cảm lầm lỡ, người sinh ra
em không muốn chấp nhận có nó trên đời ,thứ thuốc người ấy uống vào cũng là lầm
lỡ ,nên nó không loại bỏ em, mà lại loại bỏ mất ánh sáng trong đôi mắt ngây thơ
tội nghiệp ,em là hậu quả của một chuỗi sai lầm ,kể cả việc tồn tại trong cõi
thế ,buồn ơi!...cái giống người lại cứ hay cam chịu sai lầm. Mẹ là khoảng xa chưa
khi nào sờ thấy…
Ban
đầu em được cho làm con nuôi, khi biết ra tật nguyền người ta bỏ ra chùa ,em
thành con Phật, được nuôi bằng lòng từ thiện. Lòng từ thiện thật đẹp, nên em
cũng được nhiều người khen đẹp .(ấy là nghe vậy thôi chứ em đâu biết nó ra sao.)
Việc
của em hàng ngày là quét dọn sạch mấy khoảng sân quanh chùa ,lúc rảnh Ni cô trụ
trì dạy đọc kinh phật, sáng dạ em học truyền khẩu rất nhanh thuộc, nhưng cái lý
sâu xa của kinh thì chả ngộ được bao nhiêu ,bởi vì tuy cùng dưới một mái chùa,
cùng đọc một bài kinh nhưng hoài bão của em vả của Ni cô trụ trì quá xa nhau .Ni
cô trụ trì thì luôn nghĩ về việc giữ đạo hạnh và mơ ước của người là được
trường tồn cùng thần thánh tiên phật trên cõi niết bàn ,còn em thì khát khao
được hòa vào đời thường ,mơ ước là được thành người bình thường để sống kiếp người
bình thường và tháng ngày được bươn trải nơi cõi tục .Đường lên cõi niết bàn
của Ni cô trụ trì chắc là rất xa xôi, đường trở thành người bình thường của em
cũng chắc là vô vọng…
Một
ngày có người bảo em trên đỉnh Ba Vì có giống cỏ linh chi, nếu tìm được có thể
làm cho em sáng mắt .Nào biết sáng mắt
là chi ,nào biết cỏ linh chi là chi , người ta bảo đó là thứ cỏ thiêng, biết cử
động như ngón tay người, nghe là vậy nhưng mùi vị, hình hài cụ thể của nó thì em
chưa hề sờ thấy, ngửi thấy . Sáng mắt là điều gì đó mà người bình thường phải
có ,thế nên lòng em từ đấy cứ khát khao là một ngày nào đó tìm được cỏ linh chi…
Em
trốn chùa theo người lên núi.Núi thì cao,đường đi quá quanh co hiểm trở phải
nhờ tay dắt ,bàn tay dắt díu truyền sang hơi ấm, cảm nhận trần tục làm lòng say
ngây ngất, tưởng như được bay lên ,như đã chạm tới được cả đất trời ,vũ trụ .Bỏ
cõi thiền lần đầu theo người vào cõi tục ,chỉ thấy nước non vời vợi hoa lá cỏ
cây, ngào ngạt hương đời vấn vít, cõi niết bàn , chốn thiên đường có hơn được
thế này chăng ,mới hay một ngày được sống như người bình thường sung sướng biết
bao nhiêu
Quay
về chùa ,Ni cô trụ trì trách quở,em lặng thinh không nói ,lẳng lặng tạ tội với chốn
từ bi. Vì chưa tìm được cỏ Linh chi mà đã lạc quá xa vào cõi tục .Em có bầu ,Ni
cô trụ trì gọi đó là nghiệp chướng của em nơi bể trầm luân, khuyên em quay đầu
an phận mà thoát qua bể khổ. Sinh hạ một đứa bé trai,không đủ khả năng nuôi
dưỡng, có người nhà giầu hiếm con đến xin về làm con nuôi em dứt tình cho đi.
Ngày
ngày Ni cô trụ trì vẫn tụng kinh, giọng sư càng ngày nghe càng trầm lắng như
vọng lên từ cõi nào sâu thẳm ,tiếng mõ khua càng ngày càng khoan thai, cứ đều
đều túc…túc…nhẫn nại như tiếng con gà mái già gọi bầy con , em vẫn hàng ngày quét
lá quanh chùa ,tiếng chổi cọ vẫn rào rào như tiếng gió heo may đầu đông xiết qua
ngọn tre ngoài lũy ,những viên sỏi, những cọng lá vẫn cứ lao xao bay quẩn quanh
chân ,lưu cảm giác nhồn nhột như gợi niềm trần tục. Ni cô trụ trì xót thương em
,thân phận tật nguyền lại gặp phải điều không may nên cứ phải lặn ngụp mãi nơi
bể khổ .Em thương Ni cô trụ trì chu toàn, lành lặn lại gặp phải cơ duyên mà
phải lánh xa đời thường nương nhờ cửa phật .Một ngày có thêm chú tiểu đến xin lưu
lại chùa ,tôn Ni cô trụ trì làm thày ,rồi cũng một ngày có chàng thanh niên
mang tiền đến cúng chùa nhận em là mẹ .Tháng ngày đi như vó ngựa, nghe người
bảo thì biết sư thầy đã rất già, và em cũng càng ngày càng cảm thấy mệt mỏi,
người ta hỏi sư thầy điều gì tâm đắc trong nghiệp tu ,thầy tự hào mình chưa
được thành phật nhưng đã cứu vớt được một sinh linh, có người hỏi em ,em cũng
tự hào chưa được làm người bình thường nhưng cũng sinh ra được một sinh linh ,
Một ngày Sư thày viên tịch, chú tiểu đưa người đến đài hóa thân hoàn vũ hỏa
táng,thì người ta thấy khói bay lên trời…
.Thời
gian sau em thoát bể trầm luân ,người con trai chit khăn tang đưa mẹ ra đài hóa
thân hoàn vũ hỏa táng ,người ta cũng thấy khói bay lên trời… %
Y - C
Chuyện hay quá YC à
Trả lờiXóaMột ngày Sư thày viên tịch, chú tiểu đưa người đến đài hóa thân hoàn vũ hỏa táng,thì người ta thấy khói bay lên trời…
.Thời gian sau em thoát bể trầm luân ,người con trai chit khăn tang đưa mẹ ra đài hóa thân hoàn vũ hỏa táng ,người ta cũng thấy khói bay lên trời…
Cám ơn Hạt Cát ghé thăm ,sống mỗi người một số phận ,chêt như nhau cả thôi Cát nhỉ
XóaCon người cuối cùng rồi cũng như làn khói bay lên trời và tan biến vào trong vũ trụ.
Trả lờiXóaCám ơn HM ghé thăm, Vậy đó ,cát bụi lại trở về cát bụi
XóaHiền Mai qua thăm. Anh YC khỏe không?
Trả lờiXóaThăm Yến Chi nè. Bạn xưa ơi, luôn vui khoẻ nhé!
Trả lờiXóaMột câu chuyện buồn nhưng đầy tình người....
Trả lờiXóaChúc anh vui khỏe an lành !
đọc lai. Thấy đời vô nghĩa quá YC à
Trả lờiXóa... người ta thấy khói bay lên trời…