Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013

Hương xoài (từ Yahoo)

HƯƠNG XOÀI ( tiếp theo và hết)

Category: , Tag: truyện ngắn
04/24/2011 12:48 pm
Có chăng hai Hương coi đó là câu nói bông với thằng trai mới lớn ,lại còi cọc ở mức không bình thường, nhưng với cu Còi mộng mị, lại cho đó là lời hứa thiêng liêng, nó tâm niệm sẽ chăm chỉ làm ăn ,rồi cũng mầy mò tìm đến trung tâm bổ túc văn hóa đòi học chữ
,người ta biểu khóa học đã sắp kết thúc ráng chờ khóa sau, họ cũng bán cho hai cuốn sách giáo khoa để đem về mà tự học trước.Còi sướng đem về khoe với chị hai Hương ,được gật đầu khen “giỏi hè” rồi chị biểu ,chưa có lớp mỗi ngày sang chị chỉ cho vài chữ ,còi thích mê, từ đó cứ xong bữa tối nó lại mang sách sang để được chị hai Hương kèm ,phải gọi nó là thằng học trò chăm nhất thế giới, lỳ nhất thế giới ,và cũng tối dạ nhất thế giới ,vừa sấp bóng đã thập thò bên nhà hai Hương, nó thành kỳ đà cản mũi mấy đứa tối tối hay tới chơi nhà cha con chú Tư để tán tỉnh, anh nào cũng vài lần ôm cục tức khi về, cay nhứt là Năm Long cái lần tính rủ hai Hương ra thị trấn coi hát, đáng ra suôn sẻ, ngầm đặt vé từ trước, ngặt vướng cái thằng mắc dịch, hai Hương biểu dạy cho cái thằng thuộc ba chữ rồi đi đâu thì mới đi ,ai dè trọn buổi nó không thuộc ,chữ tác đánh chữ tộ chữ nọ đọc ra chữ kia ,năm Long tức cành hông, chả muốn lấy cái thước đập cho bể cái đầu ngu, nhưng hai Hương không cho làm vậy .
Sự chăm chỉ khác thường ở một đứa phát triển không bình thường dễ thành cái cớ cho người ta trêu ghẹo, huống chi Cu còi đã còi kẹ dín ,lại là đứa mơ mộng hay truyện ba láp, nó chở xuồng ngoài kênh hễ đụng ba đứa con gái thế nào chúng cũng với theo
- Anh còi đzẹp đzai ơi người yêu anh nè...hí hí hí
- Anh còi ơi cho em làm người yêu anh với nè...há há há ,các cô bác lớn tuổi gặp nó đâu cũng sui lấy vợ ,nó choáng ngợp, ngụp lặn giữa sự hư thực trong biển tình cảm của người đời ,ác nhất là mấy thằng thanh niên ,thấy nó hay qua bên hai Hương liền gép đôi nó với hai Hương theo kiểu “Mỹ nhân với giã nhân” khiến nó cứ ngỡ mình sắp thành hoàng tử oai vệ để sánh vai với công chúa tuyệt sắc, khổ cái là trí thông minh của nó không được bằng hoàng tử nên hay xẩy ra những hành động khác thường, tỉ như cái hôm lên thị trấn không biết nghe cha nào xui bậy nó mua một đôi giày đỏ như trái ớt chín vừa to ,vừa dài, mang về diện với áo bà ba quần xà lỏn đi tưng tửng mấy vòng quanh ấp cho bà con coi đã mắt, tới khi hai Hương biểu ăn vận kiểu ấy là đồ khùng nó mới bỏ . Chỉ khi mùa soài đến nó mới trở lại đúng là thằng cu Còi, soài bắt đầu trổ bông ,hương hoa làm đầu óc nó tỉnh táo ,bắt gặp hương soài nó biết ngay là từ vườn nhà ai, hoa nở dịp này sẽ đậu nhiều hay ít trái ,tất nhiên nó thích nhất vẫn là hương soài vườn nhà chú Tư .Mùa soài chín Còi lại có nhiều việc để làm ,lại thấy nó thoăn thoắt  trên các cành soài, điêu luyện như diễn viên xiếc, các buổi sớm xuồng cá của má con nó lại nối sau chiếc xuồng chất đầy những sọt soài của má con thím tư cùng lên thị trấn ,người ta hay kêu nó nhưng không phải để trêu ghẹo mà là để trao đổi công việc làm ăn nghiêm chỉnh, mùa soài người ta coi trọng cu Còi hơn.
Cuối mùa soài năm ấy xóm ấp rộ lên tin hai Hương trúng tuyển lấy chồng Đài Loan,bọn thanh niên sao xác truyền cho nhau cái tin đau thấu ruột, cô gái xinh đẹp nhất ấp có thể là nhất vùng sắp đi lấy chồng xứ người . Thì ra trong những ngày theo má lên thị trấn bán soài, hai Hương đã lọt vào mắt xanh của đám người chuyên mối lái ,tìm vợ cho người nước ngoài, mấy người này làm quen má con thím Tư rồi xin cho hai Hương tuyển thử ,hai Hương không nghờ vừa vòng đầu đã được đối tác ưng ý ngay, việc tuyển chọn thành công ,hôm sau có người tìm đến nhà chú thím Tư thăm hỏi,họ đưa một món tiền lớn đặt làm lễ nạp cát,cầu hôn, rồi hứa nếu gia đình chú thím Tư ưng thuận người ta sẽ đưa lễ nạp tệ với số tiền lớn hơn nhiều lần, để được hứa hôn và định ngày giờ đón dâu .vùng quê nghèo nàn ,ai dám làm người chê tiền, chú thím Tư ưng thuận liền ,thế là việc coi như xong .Tin chị hai Hương sang xứ Đài lấy chồng làm còi buồn .Buồn là buồn cái tin chị đi lấy chồng thôi còn xứ Đài là cái xứ ở đâu thì nó chịu, bữa cơm hỏi má ,má nó cũng chỉ biết cái nơi ấy nó ở ngoài nước mình ,xa lắm, cu Còi cứ phân vân sao chị lại đi kiếm chồng xa vậy ,nó là thằng Còi ,còi cọc không nói làm chi nhưng còn bao nhiêu anh nữa ,to cao đẹp trai lắm tài ,như năm Long chẳng hạn chả nhanh nhẹn ,khôn ngoan ,lại có tài ca vọng cổ nghe mê ly .Hay là tại chị giữ lời hứa với nó là không lấy mấy anh trai người làng, nếu vậy thì thì nó có tội với chị, có tội với mấy anh trai làng này ,nó muốn sang hỏi cho rõ nhưng không được, vì từ hôm ấy nhà chú Tư lúc nào cũng tấp nập người ra vào, trước một sự kiện lớn như vầy xẩy ra ở vùng quê nầy người ta có biết bao nhiêu truyện để mà hỏi ,để mà nói. Nó muốn gặp chị hai Hương còn vì một lý do nữa, nó lo cho chị, không biết cái người chị sắp lấy làm chồng ấy có tốt không ,có hiền không sau này có hay uýnh chị không .Vậy nên khi rảnh nó hay lại bên hàng trà tàu dòm sang bên chú Tư chờ đợi, rồi có một lần cũng vào lúc trưa nó thấy Hai Hương thơ thẩn ra khu vườn, đến bên từng cây xoài chị nhìn xuống gốc rồi lại nhìn lên cây nét mặt buồn buồn ,bất giác nhìn theo ánh mắt chị ,thấy mấy trái xoài kẹ còn sót lủng liểng ngoài đầu cành, thương chị quá nó khẽ kêu“Chị hai Hương” chị quay ra ,không còn thấy nụ cười tươi rói vui như chim sáo với hàm răng trắng bóng, thay vào đó là đôi mắt hơi thâm quầng với cái nhìn bâng khuâng u buồn, chị nhìn nó không nói ,rồi quay lẹ vào nhà ,nó thấy hình như chị khóc... .
Ngày đón dâu của chị hai Hương không có chú rể người ta biểu chú rể còn mắc việc bên xứ Đài, chỉ có những người của công ty môi giới hôn nhân làm đại diện cho nhà trai, chị hai Hương vận toàn đồ mầu đỏ, áo đỏ, váy đỏ, khăn đỏ ,nón đỏ ,chỉ có đôi găng tay và khuôn mặt của chị là trắng,công ty môi giới họ may đồ cho như vậy để giống với tập tục cái nơi chị đến làm dâu, chị như một bông hồng tuyệt đẹp ,bông hồng ấy đã thuộc về xứ người .Sáu chiếc vỏ lãi được công ty họ thuê để làm lễ rước dâu ,chúng chạy lòng vòng qua lại mấy đoạn kênh quanh ấp như để phô trương quảng cáo ,năm Long tính đưa chiếc vỏ lãi của mình ra nhập bọn để được tiễn người mình yêu mà họ không có cho ,họ biểu thêm nữa vô làm mất số đẹp, chả đành ọt ẹt chạy sau một đoạn .
Cu Còi đứng trên bến đau lòng nhìn theo mấy chiếc xuồng tung bọt trắng xa dần, nhìn cái vỏ lãi gỗ mốc meo của năm Long cố bám đuổi theo bầy vỏ lãi bằng mủ bóng láng phản chiếu ánh nắng lóe mắt, cu còi bỗng thấy thương năm Long ,thương cái miền quê nghèo của nó ,bất chợt nó đưa tay vãy theo ,nó thấy hai Hương cũng đưa tay vẫy lại,chị vẫy chào cu Còi ,chào năm Long chào tất cả mọi người,chị chào từ biệt cái xứ sở sinh ra mình .
Từ ngày hai Hương đi lấy chồng nhà chú Tư vắng hoe ,mấy cây soài bỗng nhiên trở thành vô duyên thế nào ấy ,cũng từ dạo ấy không thấy cu Còi ra đứng ven hàng trà tàu dòm sang nữa, lâu lâu thằng Đường học ngoài thị trấn ghé về thăm nhà cũng ra ngó nghiêng ba cây soài ,nhưng cái mắt thằng này trơ trơ vô hồn, nó chẳng có tình cảm gì với ba cái cây này, thế nên Còi cũng chẳng thèm sang chơi .Một hôm ra coi ruộng thấy trong cái chòi cá của năm Long chộn rộn tiếng người , dòm vô thì thấy năm Long đang ngồi uống rượu với anh Dũng ở ấp trong ,anh Thái ở xóm dừa, ba người này ngày trước cùng mê chị hai Hương nên kình nhau lắm ,từ ngày hai Hương sang Đài Loan lấy chồng nỗi đau chung làm bọn họ thành ra thân thiết, hay tụ họp với nhau,vừa thấy mặt cu Còi năm Long chạy ngay ra kéo vô chòi ,vẫn cái giọng rượu khè khè
- Vô đây nhậu với tụi anh đi còi ,vô đây nói truyện hai Hương cho tụi tao nghe ,những khuôn mặt này còi đã gặp nhiều lần bên chú Tư, ngày trước nhìn thấy đã ghét ,bi giờ cũng những bản mặt ấy mà lại thấy gần gũi quá ,có cái gì đồng cảm dâng lên khiến Còi nghẹn ngào muốn ói cả gan ruột ra ngoài,nó cố nén xuống bằng mấy chén rượu đế, hơi rượu bốc hừng hừng lên mặt làm nước mắt nó trào ra, nó khóc nức nở ,từ ngày hai Hương đi chưa khi nào nó nghĩ là sẽ khóc ,nhưng lúc này nó thấy hợp cái việc khóc quá, nỗi đau của mấy thằng đàn ông cộng hưởng lại, dồn hết vào nó làm nó càng thổn thức, ba lão lớn tuổi trân chối chưa biết nói sao ,lúc sau năm Long mới phẩy tay thủng thẳng
- Thôi đi Còi ơi, mầy khóc làm chúng tao rầu ruột thấy mồ ,hai Hương em ấy ở xa lắm rồi có nghe thấy đâu mà bay khóc, chỉ buồn tụi tao thôi, cu Còi khịt khịt nơi mũi mấy cái, nói lẫn trong tiếng nức
- Tui không khóc cho hai Hương ,tui khóc cho tui nè, tui khóc vì cả các anh nè ,nếu hai Hương sang bển mà sung sướng thì tui cũng mừng cho chị ,nhưng mà tui đau lắm, sao tui lại còi cọc thế nầy cơ chứ, sao tui lại hèn thế chứ, tui không giầu có được như người ta ,để hai Hương phải đi lấy chồng xứ khác, tui nói các anh nữa đó, các anh to cao đẹp trai, khỏe hơn tui, khỏe hơn nhiều người ,sao các anh không giầu đi, giầu như cái thằng ở sứ Đài ấy .Ờ thì tui cũng có lỗi với các anh, tui phá các anh, tui súi hai Hương đừng lấy các anh ,vì tui sợ chị hai Hương khổ, phải chi các anh giầu có ,các anh làm được cho hai Hương sung sướng, ai dám phá...Hu hu hu phải chi tui đừng phá...giờ này hai Hương chắc đã lấy một trong các anh làm chồng lâu lâu còn gặp được chỉ có phải tốt không...tại tui ngu quá mà...các anh có thù tui, tui ngồi cho các anh uýnh nè...tui chịu...chịu..nè... , cu Còi nói một thôi dài, năm Long ngẩn mặt ,mắt đỏ hoe, chẳng bít vì say rượu ,hay vì cảm động,một lúc bỗng hắn bật dậy tu hết chai rượu rồi ném mạnh cái vỏ ra ngoài đìa
- Đau quá bây ơi, hận quá bây ơi .Còi ơi...không phải vì mầy phá mà nàng không lấy tao đâu, cả hai thằng nầy nữa...vì chúng tao quá nghèo...chúng mình nghèo quá tụi bây ơi..ui cha...rùi...rùi...rùi , tới đây tau sẽ đi làm giàu ,tau sẽ vô Sè Gòng mần ăn, cứ ở miết cái sứ nầy sao mà mọc mũi sủ tăm lên được ,chúng mầy có bít vì sao bao nhiêu đứa đẹp nó cứ lấy chồng sứ khác hôn...,vì cái làng mình đây nó y chang cái chén rượu để lâu vậy, bao nhiêu cái cát ,cái sạn, nó lắng xuống dưới đáy, bao nhiêu cái thơm,cái ngon nó nổi lên trên, tụi giàu có nó đem tiền về hớp mất hết cái thơm ngon ở trên rùi,chỉ còn cái sạn, cái cát ,cái nhạt hều ở dưới đáy thôi...hổng lẽ tau với tụi bây cứ chịu ngồi đây mà hưởng ba cái ấy sao...,rồi hắn với ra góc chòi lấy cây ghi ta phím lõm ,gẩy phừng phừng cất giọng hát nghêu ngao, hắn không hát vọng cổ, hắn hát tân nhạc, bài hát “thành phố mưa bay” lời có đoạn
“...Cuộc tình đó đã khuất xa tầm tay 
Tiếng hát em còn đây tơ vương lệ thấm đầy 
Hồn còn say men ái ân chiều ấy 
Bóng dáng em từ nay đã khuất sau trời mây 

Em đi rồi thành phố hôm nay 
Mưa giăng đầy lạnh buốt tim này 
Em đi rồi kỷ niệm yêu còn đấy 
Em đi mất rồi ... còn nhớ chăng ... tình ... này..."

Bài hát về tình yêu của người thành phố,hát bằng cái giọng trầm buồn của thằng trai quê nghèo, giữa cái đồng nước quê nghèo nghe lại càng não nề ,ba cái miệng say lè nhè hát theo ,cu Còi hát ,nó hát say như say rượu, hát đến tận chiều tối chúng mới giải tán, ai về nhà nấy, khi cu Còi bước ra năm Long gọi dựt lại
- Này Còi !năm Long đưa cho nó cây ghi ta
- Anh cho Còi cây đờn đem về hát cho vui ,mai anh đi rồi, mai anh đi Sè Gòng...ở lại thủng thẳng coi giùm anh vuông cá...,biểu cô ba mua đi anh để rẻ cho...rồi hai đứa khoác vai khật khưỡng về ấp.
Năm Long đi ,Còi lại càng thêm buồn,mỗi lần ra thăm ruộng không còn thấy cái dáng to mập của chả lội ì ọp nơi vuông cá ,không còn được nghe cái giọng tếu táo của chả trêu mình
- Bớ cu còi...lấy vợ đi bây...
Xóm ấp càng buồn thêm khi nó biết ba Bình ở ấp bên cũng đã bỏ làng đi làm ăn xa, nghe đâu chả sang tận bên Căm Bốt mở sòng bạc, rồi tin anh Dũng, anh Thái cũng bỏ làng bỏ ấp vào phố kiếm việc, rồi nhiều người khác cũng đi, cái gì đó trong nó đang tan dần ra như miếng đường phèn cho vô nước ,cứ teo tóp dần theo những hình thù quái dị.
Sau tết ấy chú Tư cho đốn bớt hai gốc xoài để xây cất nhà lầu, cái nhà lầu ba từng to lừng lững, cao hơn ngọn xoài ,là chỉ cái ngọn cây xoài còn sót lại trong vườn ,cái cây xoài kề bên vườn nhà cu Còi ,cây xoài nó vẫn gọi là cây xoài chị hai Hương, trong việc đốn chặt nầy nó thấy ơn chú Tư được mỗi cái việc là chú để lại cây xoài ấy .Việc mất hai gốc xoài cụ gần nhà làm nó thấy xóm ấp giờ khác quá,lạ quá,có một cái gì đó làm nên sự luyến tiếc đến ngơ ngác kiểu như bị mất đồ, mặc dù chẳng mất cái chi cả mà sao nó vẫn cứ bâng khuâng đến lạ .Đúng ra cũng chẳng cần chặt bỏ hai gốc xoài cụ vì miếng đất vườn nhà chú Tư rất rộng, có thể làm được tới vài cái nhà ,nhưng chú biểu chặt bỏ ít cây cho nó nổi bật ngôi nhà đẹp để bà con coi cho đã mắt ,với lại hai Hương đi lấy chồng không có người đưa xoài đi bán cho chú nữa, những gốc xoài già ấy đã cằn cỗi để làm chi. Cái gốc xoài duy nhất kề bên vườn nhà cu Còi cũng bị bọn thợ xây dựng làm cho te tua, từ vụ ấy cũng không thấy nó trổ bông kết trái chi hết .Từ dạo ấy năm nào cũng có vài đứa con gái đi lấy chồng Đài Loan ,cái lũ môi giới hôn nhân ấy đã biết nơi cần đến nên chúng về luôn ,thấy đứa con gái nào đẹp là vô nhà làm quen rủ đi ,mỗi năm cũng có cả chục thằng thanh niên rời làng vô các thành phố lớn kiếm việc, xóm ấp trở nên vắng vẻ ,cũng có thêm vài tòa lầu cao,nhưng không vì thế mà đẹp ra nó giống cái áo bà ba cũ được vá thêm mấy miếng sặc sỡ. Cũng từ độ ấy cu Còi trở nên trầm tư,ít nói,nó vẫn chăm chỉ làm ăn nhưng không còn sởi lởi chạy chơi chỗ này chỗ khác như xưa, làm hết buổi là về ,khi buồn nó lại lấy cây ghi ta năm Long cho ra đánh đờn ca một mình, ca cho mình nó nghe, khi 6 câu vọng cổ, khi tân nhạc ,toàn những bài tình yêu giang dở não nề ,những đêm trăng sáng, nó vác đờn ra leo lên cây xoài chị Hương ngồi chỗ chạc ba ấy hát, có người thấy nó hát hay đến nghe ghé ,nó leo xuống cất đờn vô nhà đi ngủ,ai mà bít trong đầu nó nghĩ gì
Lâu lắm rồi ,thằng Đường em chị hai Hương đã học xong đại học, đã xin được việc làm trên phố ,tóc cô Ba còi đã nhuốm bạc nhưng cu còi vẫn không lấy vợ,nó cũng không yêu ai, mấy lần cô ba gợi truyện nầy nó đều lắc đầu “Tui hổng có yêu ai hết trọi”
Một hôm chú Tư sang chơi đưa cho má con nó tờ giấy biểu ký cho một chữ, hóa ra là chú tính bán nhà bán vườn,chú biểu vợ chồng chú già rùi ,bán đây đi, ra phố tậu cái nhà cho thằng Đường về ở cùng, rùi thu xếp lấy vợ cho nó ngoài đó luôn, để chúng nó đi làm cho tiện .cu Còi ngơ ngác hỏi lại
- Vậy chú bán cả cây xoài à chú,chú tư cười buồn
- Thì bán hết luôn chứ con  ,chú thím đi chắc hông còn về lại nữa ,còi thấy bồn chồn quá, chợt buột miệng hỏi
- Chị hai Hương chặp rầy ra sao rồi chú, giọng chú Tư nghe càng buồn hơn
- Lâu nay không thấy con nhỏ gửi tiền về, cũng không thấy gọi điện về ,khuất núi khuất non không biết ở bển nó sống ra sao... ,cu Còi như mất hồn nó hấp tấp ra vườn đứng bên hàng trà tàu ngó trân trân lên cây xoài ,cây xoài chị Hương đây ,mấy năm nay không được chăm sóc nên không còn mượt mà xanh tốt như xưa .Từ ngày chị Hương đi,cây xoài không ra trái không ai buồn nhìn đến nó nữa, duy chỉ cu Còi ngày nào cũng ra ngắm để nhớ về chị ,giờ đến phiên cây xoài bị bán ,hông bít người chủ mới có thương nó không ,hay là thấy nó không ra trái lại đốn chặt luôn như hai cây kia Còi lo quá,đêm ấy nó thao thức không ngủ,thực ra đã nhiều đêm nó thao thức không ngủ, nó nằm nhớ chị hai Hương những lần trước chỉ nhớ thôi ,lần này lại thêm mối lo,không bít ở bển chị có sao không ,nửa đêm chờ lúc má ngủ yên, nó lén dậy ra vườn chui qua hàng trà tàu đến quỳ bên gốc xoài cụ ,nó chắp tay khấn thần linh ,khấn cụ xoài, cầu các đấng phù hộ cho chị Hương để chị được hạnh phúc sung sướng, tránh được mọi tai ương ,kiếp nạn ,nó không nhớ nổi kể từ ngày chị Hương đi lấy chồng đây là lần thứ bao nhiêu nó ra đây cầu khấn, rất nhiều đêm nó đã ra đây khấn mà không ai bíêt, những lần lên thị trấn nghe mấy người trên đó kháo truyện ,họ biểu có người lấy chồng Đài, lấy phải người ác bị nó hành hạ đập cho đến chết ,rồi có người sang đó bị bắt làm như đứa ở, chủ nó không cho ăn khổ như heo ,như chó ,rùi truyện có người bị bán vô nhà chứa làm gái bán dâm, lần nào Còi cũng ra đây cầu khần để những điều ấy đừng rớt trúng chị Hương ,lần này lại thêm khúc âu lo mới ,gốc xoài hai Hương ấy sắp bị bán rùi, cụ lo cho cụ không xong không bít còn lo được cho hai Hương không ,đang băn khoăn thì trời bỗng đổ mưa Còi vô nhà nằm mà không ngủ , mưa quất rào rào trên tán lá xoài nó nghe như có tiếng hai Hương thì thầm “Bớ cu còi...bớ cu còi...ra leo xoài chơi với chị” , tiếng gọi thân thương ấy đã đeo bám nó nhiều năm nay cứ mỗi lần trời đổ mưa là lại nghe thấy vậy ,và lần nào cũng vậy nó cứ nằm vậy cho nước mắt âm thầm ướt đẫm cái cườm tay gối sau đầu ,sáng hôm sau vẫn dậy sớm chèo xuồng đưa má ra thị trấn, rùi vẫn đi làm bình thường. Nhưng lần nầy còi thấy xôn sang hơn, mấy đêm liền nó đã ra cầu khấn mà vẫn cứ cảm thấy không ổn, trời cứ mưa hoài về đêm và nó cứ nghe thấy tiếng hai Hương thì thầm“bớ cu Còi... bớ cu Còi ra với chị...” những lần mất ngủ không khi nào Cói kể với má. Nhưng lần nầy hình như má biết, sáng chèo xuồng đưa má ra trấn thấy bả hỏi bâng quơ
- Chặp nầy buổi đêm tau thấy mầy cứ lục đục, không ngủ hay sao cu Còi? Nó nhìn lơ nơi khác trả lời lơ mơ
- Thương cây xoài bên chú Tư quá, hay má biểu chú Tư đừng bán cây xoài
- Đất vườn của chú ,bán hay không là quyền chú ,má biểu sao được
- Gốc xoài đó chị hai Hương xí phần rùi...
- Phần hai Hương thì sao chớ...con hai Hương ba má nó biểu lấy chồng Đài là phải lấy chồng Đài...
- Không phải chị tự đi tuyển lấy chồng Đài đó sao...
- Là má nó...bả gặp người ta xin cho nó đi tuyển ,bả biểu kiếp đờn bà chi cũng lần lấy chồng, lấy thằng chồng Đài ba má còn được chút tiền đem về xây nhà sắm đồ, thằng Đường có tiền học đại học ,lấy cái thằng chồng ta đã nghèo xác sơ lại hay rượu chè say xỉn, chưởi bậy,rùi còn bị nó uýnh cho tàn đời luôn . Cu Còi thấy trời trước mặt nó quay quay, muốn ngã nhưng nó cố giữ chèo đưa má tới bến, hôm ấy về không ra coi lúa như mọi ngày nó luồn qua bên vườn chú Tư leo lên cây xoài ôm riết cái cây thì thầm
- Chị hai Hương ơi, chị làm sao cho chú Tư đừng bán cây xoài nầy ,để em được nhìn nó mà nhớ chị nhiều..., một giọt nước lạnh tê từ trên cây rớt trúng má làm nó tỉnh người còn đang phân vân lại một giọt nữa rớt trúng má ,ngước nhìn lên không tin nơi con mắt ,cu Còi thấy chùm đôi trái xoài tuyệt đẹp lấp ló sau cành lá .Đã qua mùa xoài ,các cây xoài khác người ta đã trẩy hết trái từ lâu ,cu Còi ngước lên nhìn lại ,vẫn hiện hữu hai trái xoài, phản chiếu nắng trời trắng lóa nó leo lên hái đưa về ,hai trái xoài vừa chín tới ,vỏ hoe vàng ,tỏa mùi thơm quen thuộc ngây ngất ,giống cái mùi thơm lần chị hai Hương ôm ghì đầu nó vào nơi ngực của chị...  .
Một sự tình cờ là cái người mua đất bên chú Tư họ chê vạt đất có cây xoài ,họ biểu thế đất đấy xấu ,nó liền mạch với mảnh đất nhà cô Ba còi, mua nó về ở sẽ khó làm ăn, thế nên chú Tư đành bớt lại nhà kia họ liền mua gạch xây ngăn luôn ra ,cây xoài thành ra lại chung vuông đất với nhà má con thím ba còi. Trước hôm ra phố chú Tư qua chào ,giọng chú buồn buồn
- Cái vạt đất đầu vườn với cây xoài, tui nhờ cô ba với cháu Còi trông nom giùm cho,con hai Hương về thăm tui được là may ,không có tui coi đó như nó ,lâu lâu tui về thăm cho đỡ nhớ...
Cu Còi phá đỡ mấy cây trà tàu mở thành lối đi đàng hoàng ,hàng ngày lúc rảnh nó sang  phát quang quanh gốc xoài rồi leo lên chỗ chạc ba ngồi như ngày xưa ngồi với hai Hương, vụ xoài tiếp đấy cây xoài bỗng lại trổ đầy hoa, hương lại thơm ngào ngạt,lại đậu trái núc nỉu chiều chiều cu Còi ra mé vườn nhìn nhìn lên ,cái nhìn thăm thẳm mênh mông
- Cây xoài vẫn còn nè,hương xoài vẫn thơm nè mà sao không thấy hai Hương đâu...Bớ chị hai Hương...
                    
Y - C
Điều Giản Dị at 07/14/2011 03:30 pm comment
Một nỗi buồn không chỉ của riêng ai.
Yên chi at 07/28/2011 04:36 pm reply
Cám ơn Điều Giản Dị ghé thăm chặp này có việc bận ít vô blog nên trả lời com của bạn muộn thông cảm nha ,Chúc bạn buổi chìu nhiều niềm vui nha
Cỏ may at 04/28/2011 09:42 pm comment
YC viết truyện rất có duyên, lại mang thật nhiều ẩn ý. Cuộc sống muôn màu và những thận phận khi đọc xong lại không nén được tiếng thở dài. Chúc YC luôn vui khỏe!
Yên chi at 04/29/2011 12:34 pm reply
Cám ơn Cỏ May ghé thăm, Cuộc sống quanh ta vốn nó đã vậy  Chúc Cỏ May ngày mới nhiều niềm vui nha
TRẦN NGỌC HƯỞNG at 04/28/2011 02:12 am comment
Thăm Bạn Truyện hay.rất xúc động. Chúc Bạn hạnh phúc.
Yên chi at 04/28/2011 08:22 pm reply
Cám ơn Hạt Bụi ghé thăm truyện con gái việt lấy chồng nước ngoài vẫn xẩy ra ở các vùng quê bạn ạ  Chúc bạn buổi tối hạnh phúc nhiều niềm vui nha
Thuận Ánh at 04/27/2011 07:26 am comment
Hinh nhu tieng tho dai cua con trai nghe nao nuot hon thi phai.
Yên chi at 04/28/2011 08:10 pm reply
Cám ơn THUẬN ÁNH ghé thăm " Tờ lá thắm đã lạc dòng u uất, Ánh mai soi cũng pha nhạt màu ôị Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất, Anh cho em , nên anh đã mất rồi ." ( Thơ Xuân Diệu ) Chúc bạn buổi tối nhiều niềm vui nha
Hoàng Hôn Tím at 04/25/2011 02:35 pm comment
Câu chuyện hay quá. Mạch văn tuôn chảy làm cho người đọc khó mà dừng lại được...
Yên chi at 04/25/2011 10:17 pm reply
Cám ơn Hoàng Hôn Tím ghé thăm ,chúc cô giáo buổi tối nhiều niềm vui nha
hatrang at 04/25/2011 12:30 pm comment
Câu chuyện thật hay, mạch văn tuôn chảy tự nhiên và thu hút tôi đọc  cả toàn câu chuyện Cảm ơn chủ nhà đã đến đặt dấu chân bên nhà So Chúc chủ nhà vui vẻ
Yên chi at 04/25/2011 10:15 pm reply
Cám ơn Sonata ghé thăm ,vừa qua nhà bạn đọc mấy bài thơ rất hay, Chúc bạn buổi tối an lành nha
Cựu Chiến Binh at 04/24/2011 09:23 pm comment
Bác viết truyện ngắn thật hay đó ạ
Yên chi at 04/25/2011 10:13 pm reply
Cám ơn Cựu Chiến Binh ghé thăm , dịp nầy bạn nên lau lau mới viết, đưa lên blog các bạn đọc cho vui   Chúc Cựu Chiến Binh buổi tối nhiều niềm vui nha
HAT CAT _ DIỆU SINH at 04/24/2011 09:08 pm comment
TEM VÀNG CHÓE NÀY. viết thì hay nhưng buồn qua!
Yên chi at 04/25/2011 10:10 pm reply
Cám ơn hat cat ghé thăm Con gái xứ ta, không thích lấy trai ta Nó lại mơ mộng chạy qua xứ người Máy đứa con trai thở ngắn than dai Viết ra truyện nó buồn là vì vậy  Buổi tối vui vẻ nha cát ơi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét