THU VỀ
Thu về trong lại vầng trăng
Để em đóng né cho tằm nhả tơ
Người ta tắm biển chơi hồ
Tháng ngày chẳng mỏi tay thoi
Buồn vui cũng đã một trời chông chênh
Trót mang thân phận nổi nênh
Nắng mưa quen chịu một mình long đong
Nắng dai làm rám quả bòng
Yêu lâu em hóa muộn chồng anh ơi
Lửa nung thì sáng vàng mười
Anh nung em cháy một đời sầu đau
Đành thôi nước chảy chân cầu
Em về cài cửa ,hái dâu chăn tằm
Con ong bay xa, con bướm bay gần
Cái con ngài em ấp ủ nó nằm ườn nó chẳng chịu bay
Buồn như trầu đứt ngang dây
Để cho lá héo rụng đầy lối đi
Người ta quên mất đường về
Em xe sợi dệt lời thề hư không
Kén vàng san chẳng đầy nong
Xe bao nhiêu sợi tơ lòng cho nhau...
Y - C
Má hồng ửng giữa ngàn dâu xanh rờn
Tóc reo trong gió mây vờn
Thay tằm em thả tơ vương ngang trời
Nắm bàn tay nói thay lời
Nhờ em dệt tiếp một đời tằm tang
Nắng mưa cũng mặc, ươm mơ cho đời.
Em là tay kén anh ơi!
Tặng người công sức tuyệt vời ấm êm.
Nếu mà dừng đây thì bọn bội thề chỉ là ... không! mạo muội một lời . Bài thơ buồn không oán , không hận. người trong hơ giỏi, người làm thơ tài. chúc vui vẻ.