MƯA THÁNG BẨY
Trên không trung có chiếc lá vàng bay
Gió đổi hướng thổi bao nhiêu tinh túy
Màu u ám đã về khoe diễm lệ
Ai ngẩng đầu ngơ ngác nhớ tàn phai
Để chớp lửa đảo điên trời ký ức
Để sấm sét rung rền theo nhịp nấc
Chàng Ngưu Lang ,nem nép đứng bên dường
Giọt tiêu tao nhỏ đầy vũng đau thương
Chức Nữ, đứng nhìn qua cửa xổ
Bóng lung linh hắt về miền đau khổ
Chênh vênh cầu ô thước bắc về đâu...
Chân dò tìm lối cũ với mưa ngâu
Cay đắng rủ nhau lên khóe mắt
Thoáng e ấp vũ vần đang nặng hạt
Cõi u sầu phút chốc đã lên ngôi
Thả buồn đau cho gió cuốn tơi bời
Nghe gào thét gọi tới niềm thương cảm
Phập phồng bong bóng tan mơ mộng
Gót giầy đi hoang hoải nát dưới chân
Chốn trần ai ,ai nặng kiếp phong trần
Mà cứ nhớ về mưa tháng bẩy
Để cho nát lòng người từ đấy
Tình ơi ,tan nát dưới mưa ngâu
Y - C
Đâu rồi Chúc Nữ yêu thương
đâu cầu Ô Thước? Mưa suông suông hoài
cớ sao tháng bảy mưa dai
hay trời tháng bảy đợi ai... bực mình!
Tháng Bảy mưa ngâu: giọt xót giọt xa.
Sóng cứ dâng lớp lớp dải ngân hà...
Mùa thu qua rồi còn gì..
Chốn trần ai ,ai nặng kiếp phong trần
Mà cứ nhớ về mưa tháng bẩy
Để cho nát lòng người từ đấy
Mưa rào trôi thương nhớ về đâu
Tạo hoá sinh chi ..
Tạo hoá sinh chi tháng ngậm ngù..