Ở nơi này cô đơn trường kỳ
Trơ trơ trống vắng
Cặm cụi im lặng
Cô hồn ngơ ngác vào ra
Xương đã mục khô
Vẫn không tìm được phương siêu thoát
Ơi...có ai đã về đến miền cực lạc
Cho ta ăn mày chút yêu thương
Hãy đốt cho ta một nén nhang
Để đây bớt phần giá lạnh
Ta sẽ góp nhặt thật nhiều cô quạnh
Gửi sang bên ấy thành bài ca
Sắc...sắc...không...không... nam mô a di dà...
-Y-C-
buổi tối zui ze? va` ấm áp nha